Ngày 15/7/2018, đã lâu rồi tôi không được uống đồ uống mình thích, nó đã đi vào cả giấc mơ của tôi, trong mơ tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi được uống nước ngọt thỏa thích.
Ngày 31/7/2018, tôi cảm thấy mệt mỏi và mắt lúc nào cũng nặng trĩu, ngủ bao nhiêu cũng không đủ.
Ngày 5/8/2018, tôi rất mong chờ đến ngày hẹn khám thai, tuy nhiên tôi luôn cảm thấy căng thẳng trong mỗi lúc đang khám, chỉ cần bác sĩ nhíu mày cũng khiến tôi giật mình thon thót vì sợ con yêu xảy ra chuyện.
Ngày 7/8/2018, tôi chỉ chia sẻ tin mình đang có bầu cho vài người, nhưng chẳng mấy chốc cả công ty đều biết.
Ngày 20/8/2018, dường như việc tôi mang thai khiến đồng nghiệp trong công ty phải trở nên bận rộn hơn và không có thời gian nghỉ ngơi. Điều này khiến tôi cảm thấy áy náy và ngại ngùng. Có lẽ bà bầu luôn là đối tượng được ưu tiên, ngay cả trong công việc.
Ngày 17/9/2018, tôi cảm nhận rõ rệt rằng bụng của mình ngày càng to khiến tôi không thể mặc vừa quần áo trước lúc mang bầu được nữa.
Ngày 29/10/2018, tôi rất mừng vì giờ đây triệu chứng ốm nghén đã biến mất, tôi và chồng đi siêu thị để mua những món ăn vặt mà tôi thích.
Ngày 7/11/2018, cảm giác ngon miệng đã trở lại kèm theo cảm giác đói nhanh nên tôi quyết định tranh thủ ăn những món mà mình muốn trước khi phải kiêng cữ sau sinh.
Ngày 11/11/2018, tôi bắt đầu đặt hàng trên mạng để chuẩn bị những món đồ xinh xắn cho con sắp chào đời.